Sáng sớm hôm sau.
Bình minh vẫn còn ngủ, chưa tỉnh dậy, sương sớm vẫn còn đọng lại trên lá, từng tiếng chim ríu rít bên ngoài. Hách Liên Mạc Hân khẽ nheo mắt rồi từ từ mở ra.
Sáng rồi, cô định bật người ngồi dậy..."A..ôi không," cái hông của cô...đau đến nhăn mặt. Nhớ lại đêm qua, mặt cô ngay tức chuyển màu...đỏ như cà chua chín.
Nhìn sang bên cạnh, chồng của cô Lục Minh Tử Thiên anh vẫn ngủ ngon lành. Thật đáng ghét mà, hành cô cả một đêm, giờ này vẫn còn ngủ như thế nữa.
Nhìn đến khuôn mặt của anh, cô lại không thể giận được. Sao mà anh lại đẹp trai đến vậy. Cúi sát mặt mình đến gần mặt anh, cô quan sát từ từ.
Ở cự li chưa đầy mười centimet này, cô thấy được lông mi của ang thật dài, chân mày kiếm rậm, đen, vô cùng sắc. Sóng mũi cao, đôi môi của anh đẹp thật. Chính nó tối qua đã để lại muôn vàn dấu vết trên người cô.
Đáng giận, cô cúi mặt sát xuống, cắn mạnh vào môi dưới của anh.
"Ưm..đau.." anh mở choàng mắt. Cau mày.." Hân, em cắn anh.."
"Đáng đời anh.." Cô nói rồi quay tấm lưng trần lại phía anh, cười khúc khích.
Lục Minh Tử Thiên đau đến nhăn mày, mới sáng sớm, cô lại muốn anh phạt cô sao chứ? "Được...thôi " anh cười gian tà..
Thấy anh không có động tĩnh gì, cô bất giác xoay người lại, nào ngờ vừa xoay người lại lập tức bị anh đè lên người.
A...cô giật bắn mình..."Thiên, mau đi xuống."
"Không xuống, ai bảo em cắn anh, bây giờ phải chịu phạt." Vừa nói, anh vừa xoay người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-yeu-lan-nua-quyen-2/1474564/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.