Tại Chung Cư nhà của Chu Thanh Vũ..
Trong phòng ngủ, chàng trai vẫn nằm hôn mê suốt 4 năm trên giường..
Bóng tối..dường như kéo dài..dài mãi tận chân trời..
tựa như nó sẽ không bao giờ sáng lên..
Chàng trai cứ đi mãi, đi mãi..
Nhưng sao con đường này lại dài quá, anh mệt mỏi..
Thực sự mệt mỏi..không đi được nữa, có lẽ anh nên dừng lại thôi.. Thế nhưng khi muốn dừng lại thì phía trước con đường lại lóe lên một tia sáng yếu ớt..
Tia sáng lúc rõ ràng, lúc mờ nhạt...nơi ánh sáng yếu ớt đó, dường như có một người đang đợi anh rất lâu rồi..và người đó rất quan trọng với anh thì phải..
Thế là anh lại tiếp tục đứng lên, cố hết sức lực còn lại của mình để đi nhanh tới ánh sáng đó...và để nhìn rõ hình dáng vẫn luôn chờ anh là người nào... Và rồi...
Một tiếng vang chấn động lớn, bóng tối chợt tan biến, ánh sáng xunh quanh bao bọc lấy anh.. Anh nhìn được rõ ràng mọi thứ nơi anh vừa tiến đến...
Cả một khoảng chân trời một màu đen phủ kín, giờ đây lại có vô vàn ánh sáng chiếu vào.. vô cùng chói lọi...
Trên giường, chàng trai mặc bộ đồ ngủ màu thiên thanh, bàn tay thon dài đã lâu chưa có phản ứng nào, bất ngờ động đậy nhẹ..
Trên khuôn mặt trắng bệch gần như trong suốt.. đôi mắt khẽ chớp động. Hàng lông mi thon dài không ngừng run rẩy...
Qua một khắc thời gian, đôi mắt kia mới bắt đầu chậm rãi từ từ mở ra. Bên ngoài cửa sổ, từng tia nắng chiếu vào đôi mắt đó, đẹp đến ngỡ ngàng.
Lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-yeu-lan-nua-quyen-1/1474751/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.