Xe dừng trước cửa bệnh viện, lúc này đã gần 10 giờ khuya, Triển Hoằng lệnh cho thủ hạ đưa thiếu gia và thiếu phu nhân vào trước, sau đó anh dặn dò A Nguyệt một số việc rồi cũng vào theo sau.
Thấy có người bị thương, các Bác Sĩ chạy vội tới, họ đem Lục Minh Tử Duệ vào phòng cấp cứu trước, vì anh bị thương nghiêm trọng, lại mất máu quá nhiều, khi xe dừng ở cổng bệnh viện, anh đã hoàn toàn mất đi ý thức, không còn biết gì nữa.
Chu Thanh Vũ chạy chân trần theo sau chiếc băng ca được đặt trên xe đẩy..
" Tử Duệ, anh nhất định không được xảy ra chuyện gì đâu, có biết không? " Cô gái nhỏ vừa chạy theo vừa nắm lấy tay của anh rồi gọi. Đến cửa phòng, một y tá vội ngăn cô lại. Cô y tá nói ( giọng tiếng anh )
" Xin lỗi, cô không thể vào trong, xin hãy chờ ở bên ngoài. "
Chu Thanh Vũ đành buông tay anh ra, nhìn băng ca được đẩy vào phòng, cánh cửa được khép lại, cô không nhìn thấy anh nữa, cô gái nhỏ suy sụp ngồi bệt xuống đất, cô khóc nức nở..Triển Hoằng chạy theo sau cũng đến nơi, nhìn thấy cảnh tượng này, anh thật không biết phải làm sao?
Khắp người Triển Hoằng đều là vết thương, nhưng anh vẫn cố chịu đựng, anh đi tới chỗ Chu Thanh Vũ rồi nói :
" Thiếu phu nhân, chúng ta nên chờ thôi, cô xem, cô cũng cần đi xử lý vết thương đấy, nói rồi anh đưa tay đỡ cô dậy. "
" Không cần đâu, tôi có thể tự đứng dậy được. "
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-yeu-lan-nua-quyen-1/1474747/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.