Ở một khu chung cư trong thành phố, Liễu Tư Tình khóc đến lê hoa đái vũ tựa trong lòng Triệu Hoành.
"Tại sao tin tức lại được phát tán nhanh thế chứ? A Hoành chắc chắn là có người muốn hại em."
Từ đêm qua đến giờ cô ta cơ hồ đã bị cả cộng đồng mạng chửi mắng, ngược lại tiện nhân Mục Hy kia lại được mọi người thương hại bênh vực.
Triệu Hoành đưa tay xoa xoa trán, hắn ta vừa nhận được tin tức kế hoạch đã thất bại còn bị cắn ngược lại một cú, bây giờ nghe Liễu Tư Tình khóc lóc anh ta cảm thấy rất phiền.
Đưa tay đẩy cô ta ra, hờ hững bỏ lại một câu rồi rời đi luôn.
"Em còn tinh thần để kể khổ thì mau tìm người dẹp yên tin tức đi, anh trở về nhà chính một chuyến."
Liễu Tư Tình oán giận nhìn theo bóng lưng Triệu Hoành, cô ta tức giận đưa tay gạt phăng hết tất cả đồ trên bàn xuống.
Nhà chính Triệu gia.
Triệu Thần Huân một thân lạnh lẽo bước vào khiến người làm xung quanh đều lặng lẽ rời đi, anh trực tiếp tiến vào thư phòng nơi Triệu lão gia đang nhàn hạ thưởng trà.
"Sao tự dưng về đây?"
Ông kinh ngạc nhìn thằng con đang nộ khí bức người tiến vào.
Triệu Thần Huân đi đến sofa đối diện ông ngồi xuống, trầm giọng hỏi:
"Bên người ba có kẻ không yên phận rồi đấy."
Động tác tay Triệu lão gia khẽ ngừng nghi hoặc nhìn anh.
"Con có ý gì?"
Triệu Thần Huân hít một hơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-yeu-anh/2539126/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.