Được tiểu Đào một tay phụ trợ, Mục Hy sau một hồi vật lộn với "bà dì" ghé chơi thì đã mệt nhoài nằm ngửa trên sofa.
Tiểu Đào rất tri kỷ mà tìm cho cô một túi chườm nóng và một ly trà gừng ấm, Mục Hy im ỉm nằm đó ôm túi chườm nóng liếc mắt nhìn người đàn ông đang đi đến gần mình.
Ngước đôi mắt to tròn nhìn anh, Mục Hy giọng nói mềm nhũn.
"Cảm ơn chú."
Từ khi gặp được anh thì mỗi lần cô gặp chuyện thì người xuất hiện đầu tiên luôn là anh, đối với một người đàn ông chững chạc lại dịu dàng chu đáo như thế nói không cảm động thì là giả.
Triệu Thần Huân đi đến ngồi xuống cạnh cô, nhìn sắc mặt có chút nhợt nhạt của cô anh nhẹ hỏi:
"Em cảm thấy thế nào? Để tôi đưa em đi bệnh viện nhé?"
Mục Hy hít hít mũi lắc đầu.
"Tôi uống thuốc rồi, sẽ không có vấn đề gì đâu. Nhưng mà sao chú lại đến đây vậy?"
Một tuần qua hai người cũng không có liên lạc, cô biết anh còn bận hơn cả cô gấp mười lần nhưng không ngờ hôm nay anh đã không báo trước mà đã đến tận nơi rồi.
"Tôi đã nói là sẽ đến đoàn thăm em mà, còn nữa em có phải đã quên hôm nay là buổi đấu giá không?"
Mục Hy có chút ngạc nhiên vì thật sự là cô đã quên mất, áy náy nhìn anh cười một cái.
"Tôi đi chuẩn bị ngay đây."
Thấy cô muốn ngồi dậy thì Triệu Thần Huân vội đưa tay đè vai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-yeu-anh/2539087/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.