Liếc mắt nhìn Tần Tịch Vân đang lễ phép cúi đầu đứng một bên, Triệu Thần Huân khẽ cau mày hỏi:
"Cô không phải trợ lý phụ trách nhiệm vụ tiếp khách tại sao lại ở đây? Trợ lý Chu đâu?"
Dĩ nhiên trợ lý Chu phụ trách tiếp khách đã sớm bị Tần Tịch Vân tranh việc đi qua đây, cô ta khẽ cắn môi dè dặt đáp:
"Thưa Triệu tổng, trợ lý Chu có chút không khoẻ nên tôi qua thay ạ. Mong anh đừng tức giận mà trách tội cô ấy."
Triệu Thần Huân mắt thấy Mục Hy đã lạnh lùng khoanh hai tay trước ngực ngồi ở kia thì làm gì còn tâm trí nghe Tần Tịch Vân tội nghiệp giải thích. Anh khẽ phất tay nói:
"Được rồi ở đây không còn việc của cô, đi ra ngoài đi."
Tần Tịch Vân thấy Triệu Thần Huân ngay cả liếc mắt cũng không thèm nhìn mình tuy có chút không cam lòng nhưng vẫn biết điều mà lui ra ngoài.
Triệu Thần Huân lúc này mới đi đến nắm lấy tay Mục Hy kéo cô đứng lên.
"Đi sang phòng làm việc của anh đi."
Hiếm khi cô mới đến công ty nên Mục Hy cũng không muốn cả hai đều mất hứng, cầm lấy hộp cơm đi theo anh về phòng làm việc.
Một lần nữa ngồi xuống lúc này Triệu Thần Huân mới đưa tay giúp cô tháo khẩu trang và nón xuống mỉm cười hỏi:
"Sao em lại đến công ty? Ở nhà ngủ thêm một lát cũng tốt, hiếm khi mới được nghỉ ngơi."
Đêm qua cô khóc rất dữ dội anh chỉ sợ cô khóc hỏng người rồi anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-yeu-anh/2539052/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.