Cô sợ sệt chạy ra chỗ khác, giọng run run:
- Anh đừng có mà lại đây.
Cô vừa nói vừa tìm chỗ trốn. Nhưng anh nào để cho cô chạy một lần nữa được, ép cô xuống giường, anh thì thầm:
- Em muốn thoát khỏi tôi sao? Không có cửa đâu.
- ----------------------------------------------------------
Sáng hôm sau.....
- Tên khốn chết tiệt.
Đó là tiếng hét của mỗ nữ chính nào đó là cho mấy chú chim ngoài cửa sổ giật mình ngã xuống đất (=.=).Hôm qua anh không biết đã hành hạ cô bao nhiêu lần làm cho cô đau hết người đến một ngón tay cũng không muốn động đậy.
Nghĩ đến hôm qua cô lại đỏ mặt. Cô lại còn van xin anh nữa đúng là hết sức mất mặt mà. Nhưng cô cũng không định ở lại đây lâu. Lần này có lẽ cô nên sang nước ngoài một thời gian dài.
Cô cũng hiểu được bức tường cô tự dựng lên với anh đang từ từ rạn nứt. Cô nên tìm một chỗ tu bổ lại nó. Vô tin một ngày nào đó cô sẽ quên được anh.
Mà hôm nay anh cũng đã dậy trước cô rồi, đây là cơ hội tuyệt vời để cô chạy trốn. Gắng gượng lê lết tấm thân mỏi mệt vào phòng tắm, ngâm người một lúc rồi cô cũng xuống dưới.
Nhìn ngó xung quanh cũng không thấy ai cô rón rén đi đến cửa. Bỗng dưng một cánh tay rắn chắc kéo cô lại làm cho mặt cô đập vào lồng ngực rắn chắc của anh.
- Em định đi đâu?
Anh lên tiếng với giọng nói lạnh băng làm cô rùng mình. Nhưng anh cũng không có quyền ngăn cản cô nha.
- Tôi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-quen-anh/732755/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.