Từ đêm hôm tân hôn đó, ở trước mặt bố mẹ, người ngoài thì anh tỏ vẻ quan tâm chăm sóc cô. Còn khi chỉ có hai người thì anh lại trở lại dáng vẻ lạnh băng như thường.
Cô biết anh thích ăn món cay nên cô đi học nấu ăn. Anh thích người dịu dàng nên cô cố gắng tỏ ra dịu dàng, săn sóc.
Mỗi buổi sáng cô đều dậy sớm làm đồ ăn sáng cho anh.
Cô cũng không dám để người giúp việc nói ra là cô làm cho anh vì sợ anh không ăn.
Mỗi buổi tối, cô thường nấu những mốn anh thích rồi chờ anh về nhà ăn cơm. Nhưng hầu như hôm nào anh cũng bận về rất khuya.
Chỉ để cho cô mỏi mắt chờ đợi cùng với bàn thức ăn đã nguội ngắt.
Còn những khi anh về nhà sớm thì chỉ chú tâm vào ăn chứ không nói với cô một lời nào.
Cô vẫn cố kiên trì đợi một ngày anh hồi tâm chuyển ý. Nhưng anh chỉ coi cô như một người vô hình
Kể từ lần đầu tiên anh chạm đến cô thì sau đó anh không hề chạm vào cô thêm một lần nào nữa.
2 năm sau.......
Mối quan hệ của cô và anh vẫn như trước kia nhưng giữa hai người đã có một sự ăn ý không nói nên lời.
Chỉ cần cô nhìn thấy từng cử chỉ nhỏ nhất của anh thì cô sẽ biết anh đang suy nghĩ điều gì.
Mọi việc cũng sẽ yên bình như thế nếu cô ta không về nước...
Đúng vậy, sau 3 năm du học cô ta cuối cùng cũng về nước.
Về nước được một, hai hôm cô ta đến công ti
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-quen-anh/256609/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.