Đang ăn được một nửa. Thì cô thấy có một thân hình mặc váy đỏ uốn éo đi về phía mình. Khuôn mặt của cô ta cũng được gọi là rất đẹp. Thân hình cũng được. Nhưng lại nhìn chồng cô với một ánh mắt say mê.
Khi bước lại gần chỗ hai người đang ngồi thì cô ngửi thấy một mùi nước hoa rất nồng nặc. Không biết cô ta đã xịt không biết bao nhiêu là nước hoa vào người. Mà có thể tỏa mùi ra một cách kinh khủng như vậy.
Thật sự khiến cô rất chán ghét.
Cô ả đi lại gần anh. Nở một nụ cười tươi như hoa nở.
- " Anh Tử Hàn!"
Cô ta gọi tên anh bằng chất giọng trà xanh của mình. Khiến da gà da vịt của cô nổi hết cả lên. Trần đời cô chỉ gặp hai người như vậy một là người em gái quý báu của cô, hai là cô ta.
Mặc Tử Hàn thì chẳng để ý đến cô ta mà vẫn ngồi gỡ từng thớ thịt của con cua để vào trong bát của cô.
Nhưng cô ta vẫn mặt dày vô liêm sỉ mà ngồi xuống cạnh anh.
Lại cất giọng lên nói anh với giọng điệu trách móc, hờn dỗi.
- " Sao lâu như vậy mà anh không đến thăm người ta. Anh không nhớ em à?"
- " Cô có cút ra ngay không. "
- " Anh đừng nóng. Chị ấy cũng chỉ muốn hỏi anh có nhớ chị ấy không thôi mà."
Anh thật sự không biết cô định làm gì nhưng vẫn để im lặng cho cô nói. Cô ta quay ra nhìn cô bằng ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-de-bu-dap-cho-anh-/3466869/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.