Từ hôm đó trở đi, Thiệu Hân Đường không cần ở mãi trong phòng nữa, có thể đi tới đi lui trong biệt thự, nhưng ở các hành lang đều có lính ôm súng đứng gác, hình như cậu không được ra ngoài, mỗi lần muốn ra đình viện dạo một chút, sẽ xuất hiện một toán lính gác mặt mày cảnh giác, nhắm mắt nhắm mũi theo đuôi. Thiệu Hân Đường cũng không thử đi ra cửa chính, chắc cũng không ra được đâu. Tình cảm của cậu và Vu Chiến Nam đang trong giai đoạn phát triển ổn định ấm áp, cậu không muốn động vào thần kinh mẫn cảm của Vu Chiến Nam.
Nhưng Thiệu Hân Đường có niềm vui ngoài ý muốn là ngày thứ ba sau khi gặp mặt, Nhiếp Kiện An gửi Vu Nhất Bác đồ dùng hằng ngày của cậu. Vu Nhất Bác lại sai người dọn một phòng trống, sau đó Nhiếp Kiện An lặng yên dọn vào.
Thiệu Hân Đường còn đang rối rắm không biết khuyên nhủ đứa con cứng đầu này thế nào, thấy chuyện vui mừng như thế không khỏi có chút mơ màng. Sau đó, Nhiếp Kiện An vừa bận rộn đem tư liệu hắn thường dùng sắp xếp lại ngay ngắn chỉnh tề, vừa buồn buồn nói: “Thật ra con cũng không ghét phụ thân của Đầu dưa hấu lắm, chỉ là… con tưởng nghĩa phụ bị ép. Nếu nghĩa phụ thật lòng thích hắn, muốn ở bên cạnh hắn con cũng không có ý kiến gì, dù thế nào con cũng đi theo nghĩa phụ.”
Thiệu Hân Đường vô cùng cảm động, không biết mình tích được phúc đức gì mà có được đứa con thế này. Khúc mắc trong lòng cậu coi như được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dan-quoc-chi-tu/1215875/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.