“Chị, sao chị lại đem theo nhiều người thế?”
Vu Chiến Nam quay đầu nhìn đoàn xe dài theo sau, hỏi Vũ Hân Nhã.
“Em trai của chị đến đây, chị phải làm cho long trọng chứ.” Vu Hân Nhã nói.
Vu Chiến Nam ngồi ở ghế phó điều khiển, Thiệu Hân Đường và Vu Hân Nhã ngồi phía sau, nhóc đầu dưa hấu ngồi trong lòng Vu Hân Nhã, thân thiết ôm cổ nàng.
“Anh rể đâu?” Vu Chiến Nam quay đầu hỏi Vu Hân Nhã.
“Nói tới.” Vu Hân Nhã nói:“Vốn là cách đây hai ngày phải ra nước ngoài làm chút việc, nhưng nghĩ các em sắp tới, liền hoãn hai ngày. Kết quả các em mới đến, việc của ảnh cũng không thể kéo dài được nữa, sáng nay mới vội vã đi. Khoảng tám hay mười ngày là về.”
“Không phải đã hẹn trước rồi sao, cả nhà chị đều chờ em, vậy mà sao giờ em mới tới?” Vu Hân Nhã hỏi.
“Có chuyện xảy ra đột xuất.” Vu Chiến Nam nặng nề nói.
“Chuyện gì thế?” Vu Hân Nhã hỏi.
Vu Chiến Nam trầm ngâm một chút, không nghĩ nói chuyện này trước mặt người khác, liền nói:
“…… Đều xử lý xong rồi.”
Vu Hân Nhã nghi ngờ liếc nhìn hắn một cái, quay đầu nói với Thiệu Hân Đường:
“Cánh đàn ông chính là như thế, chuyện gì cũng đều làm thành thần thần bí bí, Tiểu Đường em đừng học theo bọn họ.”
Em thì không phải là đàn ông à?
Thiệu Hân Đường ở trong lòng bối rối, cười cười với Vu Hân Nhã.
Làm một cảng mậu dịch lớn nhất cả nước, Thượng Hải quả thật phát triển hơn Đông Bắc nhiều. Bất kể là cảnh sát thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dan-quoc-chi-tu/1215854/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.