Thiệu Hân Đường vừa ở lại phủ tư lệnh chính là mấy ngày, hai lần ba lượt định chạy, đều bị Vu Chiến Nam cản lại
“Em vội vã bỏ về như vậy để làm gì, là ở đây không thoải mái, hay là bên kia có ai chờ em?”
Vu Chiến Nam rốt cục cũng nổi giận. Bản thân hắn hiện tại đang chìm đắm trong cảm giác say tình, luôn luôn không muốn rời khỏi cậu ta, không có chuyện gì quan trọng thì đều ru rú ở nhà chơi với cậu. Vậy mà cậu ta lại không biết tốt xấu, cứ muốn về cái gánh hát rách nát kia
Thiệu Hân Đường thầm liếc xéo khinh thường, nghĩ rằng cả hai cái nguyên nhân đều có nha. Chỉ là không thể nói ra, nếu không cái tên tư lệnh thật thổ phỉ này sẽ lại nổi điên mất thôi. Thiệu Hân Đường cũng chẳng muốn vô duyên vô cớ gây rắc rối cho mình, cậu đã nhận ra Vu Chiến Nam là loại người vì đạt được mục đích có thể không từ thủ đoạn. Người như thế nên thuận lông mà vuốt, không thích hợp lấy cứng đối cứng với hắn
Hơn nữa mình chỉ là một con hát nhỏ nhoi, dựa vào cái gì mà chơi cứng đối cứng với người ta, dù có phiền chán tính cách y hệt như thổ phỉ của hắn đến mấy, bản thân cũng sẽ có một ngày lưu lạc chân trời, vĩnh viễn tạm biệt với mọi thứ nơi này, điều này mang lại hy vọng cho cậu. Cho nên cậu phải gắng sức chịu đựng cái tính cách đáng ghét cả người lẫn thần đều căm hận của Vu Chiến Nam
“Con tôi đang ở đấy, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dan-quoc-chi-tu/1215833/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.