“Chú Diêm, chú không biết Thượng hải thú vị cỡ nào đâu, so với chỗ này của chúng ta quả thực lớn hơn, mỗi tối đèn nê ông trên đường chiếu so với ban ngày còn sáng hơn, chúng…”
Chiếc Bentley màu đen chạy từ từ trên con phố sầm uất, Vu Nhất Bác ngồi trên ghế phó lái giống như con chim non ríu ra ríu rít, vẻ mặt cường điệu miêu tả những gì mắt thấy tai nghe trong kì nghỉ tại thượng hải của nó
“Mỗi ngày dì hai đều dẫn cháu đến những chỗ khác nhau chơi, ăn rất nhiều thứ có mùi vị kì quái…”
Tôn Đức Toàn tự mình đến thượng hải đón nó về, ngồi ở phía sau cười cười nhìn thằng bé, lúc xuống xe giúp nó vuốt thẳng bộ tây trang nhỏ, phát hiện cái bụng của thằng bé phồng lên, nhịn không được giơ tay nhéo nhéo gò má núc ních của nó, nói: “Xem ra tiểu thiếu gia ở bên kia rất thoải mái, so với hồi trước nhiều thịt hơn”
Vu Nhất Bác nghe vậy, bĩu cái môi nhỏ nhắn, nói: “Cháu phải giảm béo!”
“Giảm cái gì béo, mập chút mới tốt” Diêm lượng chỉ huy chiếc xe chứa đồ đi phía sau chạy vào trước, bản thân xuống xe đi tới nói chuyện
“Dì hai mỗi ngày đều ồn ào đòi giảm béo, cháu mới không cần béo!” Vu Nhất Bác mới tám tuổi, nhưng mồm miệng lại vô cùng lanh lợi, đôi mắt to tròn như đúc từ một khuôn với Vu Chiến Nam lấp láy, vừa nhìn đã biết là một đứa trẻ vô cùng thông minh
“Đó là các tiểu thư và phu nhân, nam nhi đại trượng phu thì nên cơ bắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dan-quoc-chi-tu/1215824/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.