“Ta sẽ cho người đi thu thập đồ đạc với em, dọn qua đây ở đi”
Không khí triền triền miên miên khắp phòng, ánh trăng kiều diễm ở bên ngoài, đều bị một câu này đánh nát trong trời đêm…
Thiệu Hân Đường đã sắp ngủ, như bị thú dữ cắn một miếng, đột nhiên giãy người ra, mở to đôi mắt long lanh, mờ mờ mịt mịt hỏi: “Ngài vừa nói cái gì?”
Vu Chiến Nam sủng ái hôn lên đôi môi sưng đỏ của cậu, cười nói: “Kêu em dọn qua ở chung với ta. Sao, vui quá hóa ngốc rồi?”
Là sợ quá hóa ngốc mới đúng!
“Đúng rồi, hiện tại em còn là người của Hồng Mặc phải không? Để Diêm Lượng đi lấy giấy bán thân của em về, từ nay về sau, em chỉ cần chuyên tâm hầu hạ ta là đủ”
Sắc mặt của Thiệu Hân Đường trắng bệch, không ngờ chuyện cậu dùng để hù dọa Trầm Tài Điền lại trở thành sự thật, đầu Vu Chiến Nam bị ngấm nước sao, muốn chuộc thân cho cậu, còn dọn vào nhà của hắn? Cậu cứ tưởng hắn chỉ tính chơi đùa thôi chứ.
Chuyện này đối với Vu Chiến Nam mà nói, về sau có lẽ là một chuyện phiền toái, nhưng đối với Thiệu Hân Đường mà nói, chuyện này chính là sấm sét giữa trời quang, là kéo cậu ra từ hang sói, rồi hung hăng ném vào miệng hổ a!
Vì cố gắng tiết kiệm tiền, cậu đã phải suy nghĩ đến đau đầu nhức óc. Nếu bản thân có thể lấy được giấy bán thân từ chỗ Trầm Tài Điền, như vậy chỉ cần tiện tay xé đi, thì cậu đã là thân tự do, từ nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dan-quoc-chi-tu/1215817/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.