Vu Chiến Nam nghe rồi cũng không nói gì, nghiêng người hôn thưởng cậu, nói: “Muốn ăn cái gì, ta nói bọn họ mang lên cho em”
Giữa trưa đã uống một bụng trà, đến tối mới kết thúc vận động kịch liệt trên giường, Thiệu Hân Đường quả thật hơi đói rồi. Vu Chiến Nam gọi cho cậu món mỳ Italia mà hắn thích ăn, sau đó ngồi nhìn cậu ăn, những người khác đến gọi hắn đi đánh bài hắn cũng không đi.
Thiệu Hân Đường rất đói, nên ăn cực nhanh, nhưng động tác lại không hề thô lỗ, thậm chí so với Vu Chiến Nam càng giống công tử nhà quyền thế. Vu Chiến Nam nhìn tướng ăn tao nhã của cậu, ánh mắt có chút quái dị, buộc miệng hỏi: “Trong đoàn kịch của em đều ăn cơm như vậy hả?”
Thiệu Hân Đường còn chưa kịp trả lời, cửa tầng ba đã được mở ra, có hai người đi vào, người cầm đầu tuổi không quá mười bảy. Cậu ta mặc trọn bộ tây phục màu đen, cravat kiểu sọc xanh đậm, sợi tóc đen bóng được keo vuốt tóc định hình thành kiểu tóc ngôi giữa, dáng vẻ khá là tuấn tú, nhưng kết hợp với gương mặt non nớt này, cảm giác xem ra có chút ‘ngô chẳng ra ngô, khoai chẳng ra khoai’
Mọi người thấy người vừa đến, đều nói: “Vinh thiếu, cậu đã tới rồi à, nãy giờ chỉ còn chờ mình cậu thôi đó, Vu tư lệnh cũng đã đến rồi, phải phạt rượu cậu mới được!”
“Uống thì uống, tiểu gia không sợ”
Thiếu niên gọi là Vinh thiếu không nói hai lời đã bưng một cái ly do phục vụ mang tới, uống cạn ba ly
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dan-quoc-chi-tu/1215811/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.