“Ngươi đang làm gì?”
Diêm Lượng vừa quay đầu lại đã thấy thân hình cao lớn của Vu Chiến Nam ở cửa, vẻ mặt lạnh như băng nhìn hắn.
“Tôi, tôi xem cậu ta còn sốt hay không…” Diêm Lượng sờ tay lên trán Thiệu Hân Đường, có trời mới biết hắn phải dùng bao nhiêu ý chí mới có thể khiến cho giọng nói của mình không run rẩy, rút tay về, miễn cưỡng nặn ra một nụ cười: “Còn sốt cao, tôi đi gọi thầy thuốc”
Vu Chiến Nam cất bước, không nhanh không chậm đi đến, giơ tay nâng cái cằm nóng bỏng của người nọ, trên mặt không có chút biểu tình, giọng điệu lại rất coi thường “Ta rất vừa lòng với món đồ chơi cậu tìm cho ta”
Diêm Lượng nghe xong, bàn tay khum trước người run lên, cúi thấp đầu không nói được một lời
Trong phòng yên lặng như tờ, chỉ có Thiệu Hân Đường đang sốt phát ra tiếng hô hấp khe khẽ. Một lát sau, Vu Chiến Nam: “Đi đi”
Diêm Lượng mới xám mặt đi ra khỏi phòng, lúc đó, mồ hôi lạnh sau lưng hắn đã thấm ướt quân trang.
Hắn sợ Vu Chiến Nam, hoặc là nói cả bộ tư lệnh không có ai không sợ hắn ta.
Mặc kệ hắn ta đang cười hay là mặt không biến sắc, sự uy chấn của người này đã thâp nhập vào xương tuỷ của mỗi người bên cạnh hắn ta, khiến trong lòng người ta có một loại sợ hãi, nhất là những người thân cận nhất bên cạnh hắn ta.
Diêm Lượng còn nhớ rõ lúc Vu Chiến Nam vừa cầm quyền, một thủ hạ thân cận như tay chân với hắn ta truyền tin cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dan-quoc-chi-tu/1215805/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.