Tiêu Dạ thấy có người kêu nó, ngẩng đầu lên, Tô Tuệ Dung khẽ cười, chỉ chỉ người đang nói chuyện kia.
Vì vậy Tiêu Dạ quay người, nhảy lên người kia, móng vuốt sắc bén cũng lộ ra ngoài, nhìn qua hết sức nguy hiểm.
Người kia vốn bị Tô Tuệ Dung nói cho mất mặt, lần này lại bị dọa mất mật.
Tiêu Dạ đi từ vai trái sang vài người kia.
"Rõ ràng là thức ăn của Thanh Bắc, sao lại là của cô?" Người nọ không dám đụng vào, chỉ có thể mạnh miệng nói.
Tô Tuệ Dung hừ lạnh, gọi Tiêu Dạ trở lại: "Thức ăn mấy người được ăn, đều là của tôi." Cô rũ mắt vuốt ve Tiêu Dạ, cảm giác được Tiêu Dạ béo lên không ít: "Những đồ này, tôi muốn cho ai ăn thì người đó mới được ăn, anh nếu không muốn có thể không ăn."
Thinh Kiến Vũ lạnh nhạt nói: "Không muốn ăn thì đừng ăn."
Tất cả không nói được lời nào, nhất là cái người mở miệng nói lúc nãy, càng lúc càng lúng túng.
Lam Linh Úc lạnh lùng nhìn hắn một chút, cầm lấy tay Tô Tuệ Dung.
Sau bữa tối, Hà Thiên Lỗi đi tới, cùng Thinh Kiến Vũ thương lượng, người của bọn họ không nhiều, thương lượng có thể thống nhất được hay không, như thế cũng an toàn không ít.
Thinh Kiến Vũ suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng đồng ý đề nghị của Hà Thiên Lỗi.
Cử người gác đêm, mọi người cũng chuẩn bị nghỉ ngơi, hiện giờ là mùa hè, đoàn người cũng chỉ chuẩn bị đồ khá đơn giản, không nhiều lắm.
Đêm khuya, côn trùng kêu giả rả rích.
Tô Tuệ Dung cùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dai-tru-khue-mat-tau-mat-the/1484063/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.