Tô Tuệ Dung không tự chủ được mà hít một hơi thật sâu, cảm giác có chút buồn cười.
Cô rõ ràng sống lại để sửa đổi vận mệnh đời trước, nhưng tại sao lại giống như đời trước? Nếu như mọi việc lặp lại, cô sống lại có ý nghĩa gì cơ chứ? Chờ chết sao? Thật buồn cười.
Huống chi, đời này cùng đời trước vốn không giống nhau, đã sớm không giống nhau.
Chuyện đời trước, không thể lấy làm tư liệu.
Cô sống trở lại, có không gian, Linh Úc đã có dị năng, mạt thế xảy ra trước mấy tháng, mưa to kéo dài bảy ngày, bây giờ huyết nguyệt cũng xảy ra trước dự tính, có cái gì giống nhau đây?
Cô hướng ánh mắt ra xa, trong chớp nhoáng này, Lam Linh Úc biết Tô Tuệ Dung đã thay đổi.
Cô không thể nói ra Tuệ Dung thay đổi về phương diện gì, nhưng cô biết đây là tiến triển tốt.
"Thế nào, Tuệ Dung? " Lam Linh Úc quan tâm hỏi.
Tô Tuệ Dung nhìn cô, đột nhiên hỏi: "Linh Úc, mình có hay không từng nói yêu cậu?"
Lam Linh Úc ngẩn ra, suy nghĩ nói: "Hình như chưa nói, mình cũng chưa từng nói câu đấy. Sao đột nhiên cậu lại nghĩ tới vấn đề này?"
Hai người từ nhỏ đã sống cùng nhau, trưởng thành cũng chưa từng rời xa nhau, tình cảm từ bé đắp lên, hai người chưa từng bày tỏ tình cảm mình với đối phương, cứ như vậy tự nhiên ở cùng một chỗ.
Tô Tuệ Dung mỉm cười, nhưng giờ không phải là thời điểm nói điều này, cô lôi kéo Lam Linh Úc ra chỗ khuất, thấp giọng nói: "Không gian vừa mới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dai-tru-khue-mat-tau-mat-the/1484024/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.