Editor + beta: Mon
Lăng Quý Duyên lạnh lùng, cắn răng nghiến lợi nói.
Diệp Dung Âm nhíu mày ghê tởm nhìn Lăng Quý Duyên, cô cmn kiếp trước ánh mắt có bao nhiêu mù mới nhìn trúng loại nam nhân này?.
"Anh nhớ nhầm, tôi chưa từng nói qua."
Cảm thấy sao lưng càng ngày càng lạnh Diệp Dung Âm trong lòng quýnh lên trực tiếp phủ nhận.
Nói đùa, nếu cô thật sự thừa nhận, Phó Cảnh Tư đang ngồi trên xe lăn không phải nhảy cẩn lên.
"A Âm, anh hỏi em một lần nữa em có theo anh hay không? Anh có thể tha thứ cho sự lựa chọn sai lầm vừa rồi của em."
Lăng Quý Duyên lạnh giọng nói bộ dạng cao cao tại thượng giống như đang bố thí, cũng không biết Diệp Dung Âm đầu có phải vô nước hay không, vậy mà lựa cho ở lại Phó Gia phải biết Diệp Dung Âm con ngốc này đối với hắn luôn ngoan ngoãn phục tùng.
Diệp Dung Âm cười lạnh một tiếng mở miệng:" Lăng Quý Duyên, rốt cuộc thì anh lấy đâu ra tự tin, tôi sẽ đi theo anh, anh có như Phó Cảnh Tư giàu? Có giống như anh ấy quyền lực ngập trời? Mọi người đều biết tôi là Phó Tam Gia nữ nhân, tôi tại sao phải theo anh?."
Tay Phó Cảnh Tư kìm chặt thành ghế cũng buông ra, khi chất xung quanh cũng dịu xuống.
Trong sảnh lớn ai cũng thở phào một hơi, sao đó hai mắt nhìn nhau giống như thấy quỷ.
Vị Diệp Tiểu Thư này từ ngày bị mang về mỗi ngày đều lắc lư khiêu khích Tam Gia, hôm nay lại hết sức khen ngợi rốt cuộc thì có âm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-dai-lao-goi-toi-la-tieu-to-tong/1180927/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.