Nghị Úy đánh tiếng trước với Trần Đình Y, mục đích muốn quan xác thái độ của y như thế nào. Lúc đầu Trần Đình Y có vẻ do dự, sau lại thở dài bảo được.
Trần Đình Y nhìn Lưu Diệp Minh trên giường bệnh vẫn còn đeo máy thở, trong lòng khẽ run lên một cái. Cảm giác sợ hãi khi phải đối mặt với việc bản thân sắp mất đi thứ gì đó khiến Trần Đình Y không khỏi khó chịu.
Tào Cận từ bên ngoài đi vào, ánh mắt hơi có phần tránh né Trần Đình Y: “Diệp Diệp chưa tỉnh sao?”
Trần Đình Y lắc đầu. Tào Cận cũng không nói gì thêm, chỉ bên cạnh lặng lẽ quan sát Lưu Diệp Minh, cả căn phòng rơi vào im lặng, bên tai chỉ vang lên tiếng máy móc lạnh lẽo. Trong không gian tĩnh mịch, đột nhiên Trần Đình Y lên tiếng: “Đã có chuyện gì xảy ra?”
Tào Cận mím môi do dự, sau đó chỉ đáp: “Nếu anh muốn biết, chờ Diệp Diệp tỉnh sẽ nói với anh. Tôi chỉ có thể nói với anh, dù chúng ta đã có chuẩn bị rất nhiều thứ, nhưng thứ Nghị Úy nhắm đến khác hoàn toàn với chúng ta, cái lão ta muốn là mạng người. Bản án tử trong người Diệp Diệp là thứ dễ bị người khác nắm thóp nhất. Đừng để chuyện này kéo dài nữa.”
Nói rồi không chờ Trần Đình Y phản hồi, Tào Cận đã rời đi. Chí Vân chờ sẵn ở cuối hành lang, thấy Tào Cận đi ra đã vội chạy đến bên cạnh: “Tiểu Cận, có thể Nghị Úy sẽ đến đây sớm, chúng ta nên chuẩn bị thôi.”
Chí
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuu-vot-hinh-tuong-khong-thanh/3485809/chuong-105.html