Kỉ Hoan vẫn đang luyện tập võ thuật cho bộ phim mới. Tưởng chừng rất đơn giản, nhưng việc bị dây quấn quanh người câu lên hạ xuống, mỗi một lần như vậy, dây đều siết đến toàn thân đau nhức. Lại thêm việc phải giữ vững phong thái mà huơ tay múa chân theo thầy chỉ đạo.
Vừa hay Tào Cận có việc tìm đến quản lí Kỉ Hoan để xác nhận lịch trình, nhìn người nọ phải khổ sở loay hoay mãi chưa thành thục động tác, trong lòng liền có chút đồng cảm. Sau khi xác nhận xong với người quản lí kia, vừa quay đầu rời đi phía sau đã vang lên tiếng quát khó chịu: “Tôi phải nói với cậu bao nhiêu lần nữa đây, động tác cậu sai hết rồi. Tay phải đưa lên như này, chân thì như này…” Kèm theo đó là một tràn tiếng cằn nhằn: “Diễn viên bây giờ chẳng ai chịu khổ được à.”
Tào Cận muốn mặc kệ, nhưng nhìn thấy dáng vẻ của thầy chỉ đạo, máu trong người Tào Cận không biết từ đâu lại sôi lên. Tào Cận quay phắt người tiến đến gần, nâng cao giọng nói: “Thầy Châu, thầy là người chỉ đạo võ thuật thì phải biết cách dạy làm sao cho bọn họ hiểu chứ. Bọn họ là diễn viên, không phải người học võ, thầy dùng tư chuyên môn như vậy làm sao hiểu được. Bọn họ không nói ra, là vì họ nể mặt thầy là tiền bối.”
Chỉ đạo Châu bị mắng đến đen mặt, lửa giận nãy giờ bùng lên: “Cậu là quản lí, biết gì mà nói hả. Người học võ ai cũng phải chịu khổ, bọn họ là diễn viên chịu chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuu-vot-hinh-tuong-khong-thanh/3477461/chuong-98.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.