Ngày hợp báo cũng đến, cánh nhà báo, phóng viên được mời đến đều tập hợp đầy đủ bên trong công ty. Các nghệ sĩ và diễn viên không phận sự đều không được đến phòng hợp trong thời gian này. Tào Cận chỉnh trang lại quần áo cho Lưu Diệp Minh, dăn dò vài lời: “Cứ nói thẳng ra hết mọi chuyện. Bằng cứ đều đã có đầy đủ rồi, em không cần phải lo lắng. Đừng căng thẳng, em hít thở thật sâu vào, phải bình tĩnh…”
Lưu Diệp Minh bật cười với quản lí nhà mình: “Anh Cận, anh bình tĩnh đi. Anh đổ mồ hôi rồi kìa, tay anh cứ run vậy có chỉnh mãi thì cà vạt cũng không ngay đâu.”
Tào Cận nghe Lưu Diệp Minh nói như vậy, ngước măt nhìn hắn, đầy đáng thương nói: “Diệp Diệp, anh căng thẳng quá.”
Chí Vân vừa hay nghe được câu nói này của Tào Cận, đưa tay vỗ vỗ vai trấn an: “Diệp Minh cậu ta không căng thẳng, em căng thẳng làm gì. Cũng không phải lần đầu hợp báo mà.”
Tào Cận hất tay Chí Vân, ghét bỏ đáp: “Lần hợp báo này không giống những cái khác.”
Trần Đình Y một bên nhận điện thoại, nói nói vài câu với bên kia rồi cúp máy. Y đưa mắt nhìn sang phía bọn họ, Chí Vân hiểu ý liền tìm cách kéo Tào Cận đi: “Tiểu Cận, chúng ta đi xem lại danh sách một chút.”
Tào Cận có hơi phản kháng, lại thấy hướng nhìn của Chí Vân, mới miễn cưỡng rời đi.
Trần Đình Y tiến đến gần Lưu Diệp Minh, từ phía sau ôm người vào lòng, dịu dàng hỏi: “Em căng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuu-vot-hinh-tuong-khong-thanh/3463082/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.