Về lại căn căn nhà quen thuộc, chỉ có hơi ấm của sự bình yên, Lưu Diệp Minh giống như được trở lại sự tự do. Tối cùng ngày, Trần Đình Y hóa thú cả một đêm, khiến Lưu Diệp Minh phải vận hết sức đạp người ra mới bảo toàn được tính mạng mình. Vài ngày sau đó, Trần Đình Y lấy lí do sức khỏe Lưu Diệp Minh không tốt mà không lên lịch trình gì cả.
Cả hai cùng nằm trên giường, Trần Đình Y xem công việc trên máy tính, còn Lưu Diệp Minh gối đầu lên căng chân y mà chơi game.
Trần Đình Y nhìn xuống chân mình, cười nói: “Em nói xem, ai sẽ nghĩ một ảnh đế sẽ có tướng nằm xấu như vậy không chứ?”
Lưu Diệp Minh tay bấm điện thoại, mở miệng đáp lại: “Em nằm như vậy thì sao chứ, cũng không phải là ngủ cùng bọn họ. Ai biết được bản thân em nằm xấu đẹp ra sao?”
Trần Đình Y vương tay xoa đầu Lưu Diệp Minh, làm tóc hăn rối tung lên: “Vậy em không sợ anh chê em à?”
Lưu Diệp Minh vỗ cái “chát” vào bàn tay trên đầu mình: “Anh dám chê em à. Vậy hằng đêm ai là người luôn phải ôm em mới ngủ được.”
Trần Đình Y cảm thấy bản thân cưng Lưu Diệp Minh đến mức muốn nghiến răng nghiến lợi. Đưa tay xoa nắn má người ta: “Là anh sợ không ôm chặt em, em sẽ xoay người đá lung tung.”
Lưu Diệp Minh liếc nhìn Trần Đình Y, ánh mắt dè bỉu đối phương: “Chứ không phải không có em anh không ngủ được à.”
Trần Đình Y
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuu-vot-hinh-tuong-khong-thanh/3426680/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.