Trần Đình Y cầm theo ly nước cam đến đưa cho Lưu Diệp Minh. Y nhìn xung quanh không thấy Tào Cận đâu, có chút thắc mắc: “Tào Cận đâu rồi?”
Lưu Diệp Minh thở dài: “Anh Cận bị anh Chí Vân kéo đi rồi.”
Trần Đình Y nghe vậy khẽ nhướng mày, sau đó không muốn nhắc đến nữa. Lưu Diệp Minh đưa tay cầm ly nước cam, uống vài hớp mới đứa ánh mắt tò mò sang Trần Đình Y, cố gắng hạ thấp giọng hỏi: “Anh ơi, anh Chí Vân đã làm gì để anh Cận phải tránh né như vậy?”
Trần Đình Y nhìn ánh mắt hóng hớt chuyện vui này của Lưu Diệp Minh, bật cười nói: “Em muốn biết lắm sao? Tào Cận không kể em nghe à.”
Lưu Diệp Minh lắc đầu: “Không có kể, lúc trước em hay nghe anh Cận gọi anh Chí Vân là anh Lí. Thấy quan hệ bọn họ có vẻ tốt lắm. Không hiểu sao mấy năm gần đây, anh Cận mỗi lần nghe đến tên Chí Vân đều chán ghét ra mặt.”
Trần Đình Y sửa lại tư thế ngồi, hai người đối mặt với nhau. Y đưa mắt nhìn quanh phòng, thấy không ai chú ý đến khu vực này mới thấp giọng nói: “Chí Vân làm chuyện có lỗi với Tào Cận. Anh khi đó cũng không rõ, nhưng nếu xét ra thì chắc anh cũng là đồng lõa đi.”
Lưu Diệp Minh trợn mắt, há miệng ngạc nhiên: “Anh cũng làm chuyện có lỗi với anh Cận?”
Trần Đình Y gật gật đầu, giải thích: “Năm đó anh không nghĩ Chí Vân làm ra hành động đó, nếu anh biết sẽ không đứng im mặc kệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuu-vot-hinh-tuong-khong-thanh/3393556/chuong-51.html