Hạo Kì thất tha thất thểu bước ra ngoài như người mất hồn. Gã về thẳng phòng kí túc xá, nằm trên giường chùm chăn kín đầu. Lúc mọi người nhìn dáng vẻ này của Hạo Kì, còn nghĩ khéo gã bị Lưu Diệp Minh đuổi ra khỏi chương trình rồi hay không.
Trần Đình Y tiến đến gần Lưu Diệp Minh.
Trần Đình Y: “Em nói chuyện với cậu ta thế nào rồi?”
Lưu Diệp Minh nhìn biểu hiện của Hạo Kì, chỉ thở dài đáp: “Hạo Kì… rất đáng thương. Em hy vọng cậu ấy có thể quay đầu.”
Lưu Diệp Minh: “Anh, khi nào có thể gặp Tinh Tinh ạ?”
Trần Đình Y rủ xuống mí mắt: “Chiều nay hai người đó đến.”
Lưu Diệp Minh mỉm cười, có chút hơi khổ sở: “Vậy chúng ta về thôi.”
Trần Đình Y nhìn ra được Lưu Diệp Minh đang có chuyện, nhưng y không hỏi Lưu Diệp Minh. Nếu là chuyện Lưu Diệp Minh muốn nói, hắn nhất định sẽ nói cho y nghe, còn chuyện hắn không nói, y cũng sẽ không ép.
Lưu Diệp Minh ngồi trong xe, không hiểu nghĩ gì, quay sang nói với Trần Đình Y: “Anh ơi.”
Trần Đình Y: “Ơi!”
Lưu Diệp Minh vì tiếng 'ơi ’ này mà hơi khựng lại, sau đó cười gọi tiếp: “Anh ơi.”
Lưu Diệp Minh cũng cười rất vui đáp lại: "Ơi "
Lưu Diệp Minh gọi to hơn tí nữa: “Anh trai nhỏ ơi!”
Trần Đình Y: “Ơi, anh trai nghe Diệp Diệp gọi rồi.”
Cả hai cứ cười í ới gọi qua đáp lại, như thể cả hai chỉ là những cậu bé còn rất non nớt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuu-vot-hinh-tuong-khong-thanh/3393545/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.