Tào Cận trầm mặt không nói gì, mãi đến khi đến trước cửa tòa chung cư mà công ty cấp Lưu Diệp Minh ở.
Tào Cận trong lòng ngổn ngang nhiều suy nghĩ, dù sao người này, cũng là hắn dìu dắt từ những ngày đầu, Tào Cận dám chắc chắn bản thân mình là người hiểu rõ Lưu Diệp Minh hơn bất kì ai. Mối quan hệ giữa Lưu Diệp Minh và Trần Đình Y không phải là một sớm một chiều. Tào Cận vẫn luôn thấy Lưu Diệp Minh dạo gần đây có gì đó rất kì lạ, nhưng nhìn kĩ thì lại thấy bình thường như bao ngày.
Tào Cận cũng chỉ có thể đè nén tâm tư mà quay đầu hỏi: "Lưu Diệp Minh, anh thấy cậu dạo này rất kì lạ. Trước nay cậu thà chết cũng không muốn vào Hướng Thiên, nay lại đổi ý rồi sao?"
Lưu Diệp Minh nở một nụ cười sáng lạng: "Anh Cận à, em rất biết ơn anh về thời gian qua, chỉ là trong lúc nói chuyện với lão ta, em chợt có linh cảm lão sẽ không dễ dàng tha cho chúng ta. Mặc dù bây giờ tình hình nội bộ công ty không được ổn cho lắm, nhưng nói sao thì nói cũng là công ty có tiếng trong giới. Phương Doanh đứng trên nhiều công ty, cũng chỉ thua một vài công ty khác. Những công ty đó cho dù có sức ép, cũng chưa chắc bằng Hướng Thiên. Em cần một nơi đảm bảo pháp lí và quyền lợi cho chúng ta."
Tào Cận nghe hắn nói, trong đầu bất chợt hiện lên dòng suy nghĩ Lưu Diệp Minh hóa ra lại trưởng thành hơn cả những gì mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuu-vot-hinh-tuong-khong-thanh/3393515/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.