"Diệp Minh, có điện thoại này"
Tào Cận mang điện thoại đưa cho Lưu Diệp Minh, cũng không quên cuối đầu chào Trần Đình Y.
Lưu Diệp Minh tránh sang nơi khác nghe điện thoại, bên kia chỉ vang lên những thứ âm thanh ồn ào, người này chen tiếng người kia kêu la đến đinh tai nhức óc.
Một người phụ nữ la to: "Ông bảo nó gởi tiền về đây đi, trễ lắm rồi đấy, sang tháng mới tận năm ngày mà không thấy gởi một đồng nào về. Ở đây nuôi mẹ không cần tiền à, còn tiền học hai đứa con nữa."
"Bà im chưa, tôi đang gọi nó đây."
"Ông lo mà kêu nó gởi tiền. Bà nó nuôi nó từ nhỏ, giờ nó nổi tiếng cũng phải biết lo lại chứ, nhà này không giàu mà nuôi thêm cái miệng ăn già này đâu."
Lưu Diệp Minh lẽ cau mày, im lặng không lên tiếng, mãi một lúc sau bên kia mới được yên tĩnh một chút, giọng một người đàn ông trung niên, ồm ồm vang lên: "Diệp Minh à, con dạo này ổn không?"
Lưu Diệp Minh kìm nén khoa chịu, cố gắng hạ giọng đáp lại: "Vâng, chú gọi con có việc gì không ạ?"
Bên kia lúng túng nữa ngày, mới nói tiếp: "Thật ra thì là do đã sang tháng rồi, mà vẫn chưa thấy con gởi tiền về. Con cũng biết đó, ở nhà, hai đứa em của con một đứa sắp vào đại học, còn đứa kia thì vẫn học trường chuyên. Tiền bạc đều đắp vào hai đứa nó, ở đây ăn mặc cũng phải nhịn. Thím con còn phải chi li, nhịn một miếng để bà con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuu-vot-hinh-tuong-khong-thanh/3393510/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.