Hệ thống 4438 với hai điểm sáng xanh dẫn đường phía trước, Lâm Du đi sát phía sau.
Từ trên núi xuống, sau khi chuyển sang quan đạo, Lâm Du liền từ không gian phóng ra con la, điều khiển xe la.
So với Đại Mao, tốc độ của con la quá chậm, nhưng vẫn tốt hơn nhiều so với việc nàng phải đi bộ.
18. Đêm khuya sương xuống nặng hạt, một người một la cắm đầu vội vã lên đường. Gió lạnh buốt từng cơn, con la thở ra hơi nóng, Lâm Du bị gió lạnh thổi đến nỗi rụt cổ vào trong, bàn tay lộ ra ngoài cũng dần tê dại.
Đúng lúc này, nàng nghe thấy tiếng thở dốc nặng nề, xen lẫn mùi m.á.u tanh nồng.
Lâm Du trong lòng thắt lại, hiện giờ nàng đang ở trạng thái mệt mỏi, thật sự không có tâm trạng cũng không có tinh thần mà gây sự với người khác.
"Ký chủ, là con báo ngốc nghếch kia!"
"Đại Mao!" Lâm Du dừng xe la lại, từ xa nhìn thấy một đôi mắt thú xanh biếc đang lao về phía nàng.
Ổn định đón lấy, đập vào mặt là mùi m.á.u tanh nồng, ngay sau đó bàn tay nàng chạm phải một vệt ẩm ướt.
Dưới ánh sáng xanh của 4438, Lâm Du nhìn rõ vết thương trên người Đại Mao, da thịt ở sống lưng lật tung, sâu đến tận xương, trên người cũng có nhiều vết thương lớn nhỏ khác.
Mà nó tự mình chịu vết thương nặng như vậy, vẫn còn dính lấy dùng đầu cọ vào tay nàng.
"Đại Mao, vất vả cho ngươi rồi."
"Đa tạ ngươi." Khóe mắt hơi nóng lên, Lâm Du lấy ra một bát lớn linh tuyền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/4799074/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.