Thấy sắc mặt các bộ khoái biến đổi, Lâm Hữu Căn liền kéo Phương Thúy Hoa lại, bịt miệng nàng ta: “Quan gia, nàng ta bị kích động nên lỡ lời, còn xin thứ lỗi.”
“Sự thật thế nào, chúng ta tự sẽ điều tra rõ, trong trường hợp không có bất kỳ chứng cứ nào, hãy quản cho tốt cái miệng của mình.”
“Xin làm phiền quan gia chỉ giáo.”
Bộ khoái đi xa, Lâm Hữu Căn nhìn thẳng vào Lý Tú Chi: “Cái c.h.ế.t của Hữu Kim tốt nhất là không liên quan đến các ngươi, nếu không ta nhất định sẽ khiến các ngươi phải trả giá.”
“Con người ta, vẫn nên hành thiện tích đức. Nhìn xem, làm nhiều chuyện xấu rồi, đây không phải là gặp báo ứng rồi sao.” Lý Tú Chi lạnh lùng nhìn Phương Thúy Hoa đang giậm chân mắng nhiếc, ánh mắt càng thêm lạnh lẽo.
Lâm Hữu Ngân và Lâm Hữu Tài nhấp nhổm muốn thử, Lâm Huyên Bình bảo vệ Lý Tú Chi phía sau.
Đối mặt một hồi lâu, Lâm Hữu Căn dẫn người đi.
Phương Thúy Hoa giãy giụa kịch liệt, bị con trai kéo lê đi.
“Buông ta ra! Đại ca các ngươi c.h.ế.t t.h.ả.m như vậy, các ngươi sao lại không có chút phản ứng nào?”
Một đứa trẻ ưa sạch sẽ như vậy, kết quả c.h.ế.t rồi lại bị heo rừng gặm c.ắ.n đến mặt mũi không còn nguyên vẹn.
Lúc còn sống nó đã phải chịu đựng bao nhiêu đau khổ? Phương Thúy Hoa khóc không thành tiếng, vừa được buông ra liền vồ lấy mặt Lâm Hữu Căn mà cào.
Lâm Hữu Căn phiền không chịu nổi, trực tiếp giơ tay tát nàng ta một cái: “Ngươi còn muốn náo tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/4798966/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.