Phần sủi cảo mà Lâm Du được chia là nhiều nhất, bát đầy ứ.
Nhìn những cái sủi cảo tròn xoe, mập ú đó, Lâm Du kẹp một cái, nóng lòng nhét vào miệng, thơm ngon mềm mại, còn pha lẫn mùi rau tề đậm đà, ngon đến mức hận không thể nuốt cả lưỡi vào.
"Ôi, ngon quá."
"Sủi cảo rau tề do Tam thúc làm thật sự quá ngon, oa oa oa~"
"Thịt xào ớt cũng ngon quá."
"Thích thì ăn nhiều vào." Lâm Huyên Hòa từ trong nhà đi ra, liền nghe thấy lời nịnh nọt của cháu trai cháu gái, thịt heo rừng có mùi vị gì, y há lại không biết sao? Mãi đến khi y ăn miếng sủi cảo rau tề và thịt xào ớt đầu tiên, ánh mắt đều trở nên trong sáng, hèn chi mẹ già và mấy cô chị dâu chẳng nói tiếng nào, chỉ cắm đầu cắm cổ ăn ngấu nghiến.
Khóe mày khẽ nhướn lên, Lâm Huyên Hòa đắc ý liếc nhìn Lâm Du.
"Hây, con gái của y."
"Tam thúc, người ăn nhanh quá rồi."
"Tam thúc, sao người lại còn giật thịt trong bát của ta nữa, miếng cuối cùng rồi đó!"
"Tiểu thúc cũng lại đây, á á á á, Nãi nãi, người xem bọn họ kìa."
"Ta thấy bọn ngươi là ngứa đòn rồi."
Ngươi đuổi ta chạy, ta đuổi ngươi chạy, thật náo nhiệt biết bao.
Mèo con Kute
Ăn tối xong, cả nhà sờ cái bụng tròn vo, trên mặt đều là vẻ thỏa mãn.
"Nếu ngày nào cũng được ăn sủi cảo rau tề thì tốt biết mấy, ta c.h.ế.t cũng không hối tiếc."
"Ôi chao, còn biết c.h.ế.t mà không hối tiếc cơ đấy, khi nào chờ cha các ngươi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/4798955/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.