Thiên Cơ
“Thật là kẻ mất nhân tính, lòng dạ đen tối.”
“May mà tối qua Trầm Nhạn không xảy ra chuyện gì.”
“Đó là ba mạng người đấy, thật là trời xanh phù hộ.”
Xung quanh bàn tán xôn xao, chỉ có Ân Quế Hương mồ hôi lạnh thấm đẫm lưng, yếu ớt chao đảo, nếu không được con dâu đỡ lấy, e rằng giờ này nàng ta đã mềm chân ngã quỵ xuống đất rồi.
Đạt được mục đích, Tô bộ đầu định về nha môn.
Thấy không có ý định thả Lâm Hữu Kim, Lâm Hữu Căn liền sốt ruột, “Huyên Vũ huynh đệ, Hữu Kim...”
“Mọi việc đều phải theo luật pháp, ta cũng vô phương cứu giúp.”
“Lâm Huyên Vũ, ngươi chơi xỏ!” Lâm Hữu Căn tức giận đến cực điểm, y thực sự không ngờ rằng ngay trước mắt mọi người, Lâm Huyên Vũ lại lật lọng.
Nếu không vì điều này, y tuyệt đối sẽ không quả quyết bồi thường ba mươi lạng bạc như vậy.
“Lâm Hữu Căn, lời ngươi nói thật thú vị. Lâm Hữu Kim và Lâm Bảo Trân gây họa cho phụ tử nhị đệ của ta, bồi thường chính đáng thì sao lại gọi là chơi xỏ?”
Đối diện với ánh mắt sắc bén của Lâm Huyên Vũ, Lâm Hữu Căn bỗng nhiên tỉnh ngộ, chỉ cảm thấy toàn thân lạnh toát. Theo tính cách của Lâm Huyên Vũ, hôm nay nếu y không đưa tiền, hắn có ngàn vạn cách để y phải ói ra.
Trong chốc lát, Lâm Hữu Căn mặt mũi ủ rũ, trừng mắt liếc nhìn Phương Thúy Hoa và Lâm Bảo Trân, những kẻ chỉ thành sự thì ít mà bại sự thì nhiều.
Con gái y ngày thường không phải rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cuop-lai-co-duyen-cuu-ca-gia-dinh/4798942/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.