Lý Thành Tài nhìn Lý Tư Vũ hình như thấy được người khác chỉ trỏ, cậu ta nhỏ giọng nói với cô: "Cô út, bọn họ đều nói cô bi thương vì tình nên nhảy sông, có điều bà nội đã ra mắng bọn họ một trận. ”
Xem ra cũng không đạt được hiệu quả tốt? "Cô út đừng lo lắng, cháu biết cô không phải vì tình mà tự sát." Lý Thành Tài cảm thấy, trong nhận thức của cậu ta, cô út là người tiếc mạng và ích kỷ như vậy, không có khả năng đi tự sát.
Lý Tư Vũ không thèm phản ứng cậu ta, cô không nói gì mà trực tiếp về nhà.
Trong sân nhà họ Lý chỉ có Lý Thành Nguyệt đang quét tuyết, những người khác không thấy đâu, phỏng chừng không phải ở trong phòng nghỉ ngơi, thì là lên núi nhặt củi.
"Cô út." Lý Thành Nguyệt chào cô một cái, sau đó ngay lập tức nhìn thấy thứ lý Thành Tài phía sau cõng, tức khắc mặt mày hớn hở.
Con bé này thấy đồ tốt còn vui vẻ hơn so với gặp cô cô ruột, đúng là vô lương tâm.
Lý Tư Vũ bảo Lý Thành Tài phía sau cõng đồ đạc đến phòng cụ bà.
Vào nhà thì cô thấy bà cụ đang nằm trên giường hút thuốc.
"Tư Vũ trở về rồi à, ở trong thị trấn sao rồi? Nhà thông gia không bắt nạt con chứ, phải không? " Cụ bà thấy tiểu con gái trở về, đó là nếp nhăn trên mặt đều tụ lại một chỗ.
Lời này nói ra ngoài là bà sợ con gái bé nhỏ bị người ta coi thường.
"Mẹ, con vẫn khỏe, ai dám khi dễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-voi-kho-hang/4271855/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.