Lý Tư Nồng gật gật đầu, "Vậy em về sớm một chút, buổi tối tan tầm về nhà chị mang đồ ăn cho em. ”
"Không cần không cần, cái gì em cũng không muốn ăn, chị đừng mang cho ta." Lý Tư Vũ biết, mỗi lần chị hai nguyên thân đều mua thịt rau từ trong nhà máy mang về, chuyện này đã thành thói quen.
Chưa nói đến bây giờ lương thực không dễ mua, tiền cũng thiếu thốn, huống chi hiện tại cô đang ở trong nhà người ta ăn không, làm sao còn có thể yêu cầu ăn ngon uống tốt.
Lý Tư Nồng bồn chồn nhìn cô, "Không phải em thích ăn thịt kho tàu nhất sao? Sao em lại không ăn nữa. ”
"Gần đây em có chút mập, không muốn ăn." Hình thể Lý Tư Vũ ở thời đại này thuộc loại đầy đặn, mẹ của nguyên thân đem đồ ăn ngon trong nhà cho cô ăn, cô không mập thì ai mập? Người khác đều là mặt vàng vọt ngườii gầy gò, chỉ có cô như vậy, đứng ra bên ngoài người khác đều nhìn thêm vài lần.
Cô trắng nõn sạch sẽ, khuôn mặt đầy đặn, không gầy một chút nào. Nhìn vào cô làm cho mọi người ghen tị, dù sao trong thời đại này, ăn uống đầy đủ là hạnh phúc!
Tiễn Lý Tư Nồng đi, cô quay đầu lại thấy anh rể còn chưa đi.
"Anh rể, anh không đi làm à?"
Nhìn anh ta như vậy chính là có lời muốn nói, nhưng Lý Tư Vũ không mở miệng hỏi trước.
Dương Quân có chút ngại ngùng, nhưng vẫn kiên trì hỏi: "Em vợ, em có thể giúp anh lấy chút lương thực không? Anh có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-voi-kho-hang/4271850/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.