Lý Tư Vũ bị cô ta kéo mà sợ hết hồn, có điều thấy cô ta cẩn thận như vậy, trong lòng cô cũng thở phào nhẹ nhõm.
"Cô xem một chút đi."
Lý Tư Vũ đưa đồ cho người phụ nữ kia xem, cô mở túi xách, bên trong đặt một bao mì sợi.
Người phụ nữ này chưa bao giờ thấy mì sợi trắng tinh như vậy, ánh mắt cô ta trợn to? "Làm từ bột Phúc Cường sao? Thật tuyệt. Bao nhiêu tiền vậy? ”
Lý Tư Vũ lúc trước đã hỏi thăm giá cả, bột mì hiện tại đều là năm hào một cân, hơn nữa còn không phải loại ngon, chợ đen thì cần một đồng.
"Một đồng một cân, với phiếu năm lạng lương thực!" Lý Tư Vũ cũng không dám nhiều, đắt hơn chợ đen một hào một cân, phiếu lương thực thì giống nhau.
"Đắt thế..." Người phụ nữ nhíu mày, có điều cô ta không nói không mua. Hiện tại ở chợ đen có tiền cũng không mua được đồ ăn, nông thôn thu hoạch lương thực lại quá ít, thu xong đều vận chuyển đến thành phố lớn, nông dân đều ăn rau dại, muốn mua lương thực cũng không có chỗ mua.
Lý Tư Vũ cũng không vội vàng, dù sao đồ tốt cũng không sợ đắt, cô ta không mua, còn có người khác mua.
Người phụ nữ bối rối trong một lúc, thì nói: "Cho tôi mười cân! ”
Lý Tư Vũ đã căn sẵn ở trong không gian, một cân một túi, cô lập tức đưa cho người phụ nữ mười túi.
Người phụ nữ trả tiền cho cô, "Em gái này, lần sau có thứ gì khác tới tìm tôi nhé, tôi không ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-voi-kho-hang/4271844/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.