"Sao vậy? Để nó mua ít đồ cho con? "Vương Đại Nha lập tức không vui, bà cao giọng, "Bà đây tay cứt tay đái nuôi nó to ngực, bảo nó mua chút đồ là chuyện bình thường, tao còn trả lương thực cho nó đó thôi! ”
Lý Tư Quốc không trả lời, từ trước đến nay anh ta luôn là đứa con hiếu thảo nghe lời mẹ, tuy rằng mỗi lần đi đều biết Lý Tư Nồng không dễ chịu, nhưng cũng không cãi lời mẹ.
"U, con không muốn ăn những thứ đó, sủi cảo hôm nay rất ngon." Lý Tư Vũ vốn định nói để bà về sau đừng tìm Lý Tư Nồng xin đồ, nhưng nguyên thân không thể nói điều đó, sự tương phản quá lớn sẽ dễ bị phát hiện, vẫn là từ từ thay đổi thì tốt hơn.
Vương Đại Nha khó hiểu nhìn Lý Tư Vũ, nhưng bà cũng không tiếp tục nữa, "Vậy cũng được, con nằm một lát đi, mẹ đi trông Lý Thành Nguyệt nấu cơm, thằng cả về phòng đi. ”
Lý Tư Quốc lập tức quay đầu đi, cụ bà lấy chìa khóa trên thắt lưng ra mở tủ, từ bên trong lấy ra một túi gạo nhỏ, đoán chừng khoảng mười cân.
Cụ bà lấy cái bát bên canh, múc ra nửa bát, lại gạt về một chút.
“Con lớn lại đây lấy gạo!” Cụ bà lớn tiếng gọi Lý Thành Nguyệt, bình thường nấu cơm đều là cô ta làm.
Lý Thành Nguyệt vào phòng, len lén nhìn cụ bà và Lý Tư Vũ, cô ta nhìn bát trong tay Vương Đại Nha, thở phào nhẹ nhõm, xem ra cô út không nói cho bà nội biết chuyện ăn sủi cảo.
Lý Thành Nguyệt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-voi-kho-hang/4271831/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.