“Tất cả ra ngoài! Ra ngoài hết cho ta!”
Trong Tây Uyển Tôn phủ, Tôn Thúy Lưu ngồi trên giường, hét tiểu nha hoàn lên với dâng trà, tiểu nha hoàn không biết mình làm sai ở đâu, đành phải sợ hãi lui ra ngoài.
Tôn Thúy Lưu đuổi mọi người ra ngoài, nằm vật bàn khóc nức nở.
“Tiểu thư, ngài đừng khóc mà.”
Thị nữ thiếp thân Hồng nhi hầu hạ bên cạnh nhẹ giọng khuyên nàng, “Khóc sẽ làm hỏng mắt đó.”
“Ngươi biết cái gì?” Tôn Thúy Lưu đôi mắt đỏ bừng, giọng nói đều khóc ách, “Hiện tại trừ bỏ khóc ta còn có cái gì biện pháp?”
Hồng nhi như cũ nhỏ giọng: “Tiểu thư, phát sinh chuyện gì? Cùng nô tỳ nói nói bái.”
Tôn Thúy Lưu ngẩng khuôn mặt đầy nước mắt lên, vẻ mặt uất ức:
“Hồng Nhi, hôm qua…… Hôm qua Hiển Vương điện hạ đưa Công chúa Đạt Nhĩ Càn tới Thính Vũ Lâu, rất nhiều người nhìn thấy! Họ nói…… Nói Hoàng Thượng muốn chỉ hôn Công chúa cho điện hạ! Phải làm sao bây giờ?”
“Ta thích điện hạ lâu như vậy, tại sao tiện nhân Tiêu Ngữ kia đi rồi, lại có Công chúa Đạt Nhĩ Càn tới!”
Ánh mắt Tôn Thúy Lưu không cam lòng, oán hận nói, “Rõ ràng ta mới thật lòng với điện hạ, bọn họ là cái thá gì chứ?! Chỉ h@m muốn quyền thế của điện hạ mà thôi!”
Thấy hận ý trong mắt Tôn Thúy Lưu ngày càng sâu đậm, Hồng Nhi dời mắt, nói nhỏ:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-truc-ma-vuong-gia/3387575/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.