Từ lúc tờ mờ sáng, Ấu Thanh đã dậy.
Nàng nhanh chóng rửa mặt, ăn mặc chỉnh tề rồi bưng một chậu nước vào phòng ngủ chủ viện.
Vừa mở cửa ra, Ấu Thanh liền đỏ mặt, hương đốt an thần tỏa ra khắp phòng, còn xen lẫn hơi thở d@m mĩ khó nhận ra.
Bức bình phong sơn thủy tuyệt đẹp chắn trước cửa, nàng đỏ mặt không dám ngẩng đầu, vội vàng đặt chậu nước lên bàn, đóng cửa lui ra.
Khi mặt trời lên cao, Tiêu Ngữ cuối cùng cũng từ từ tỉnh táo.
Mí mắt nàng chua xót, trằn trọc mới mở ra, lớp màn giường dày che kín, trong không gian hẹp mờ tối.
Nàng nhớ tới việc kéo màn giường ra, lúc giơ tay lại phát hiện cánh tay đau nhức, không thể động đậy được.
“Tỉnh rồi à?”
Một giọng nói trầm ấm vang lên bên tai, Tiêu Ngữ cảm thấy sau lưng rắn chắc:
“Có chỗ nào không thoải mái không?”
Mặt Tiêu Ngữ nóng lên, nàng lắc đầu, nắm góc chăn, nhỏ giọng hỏi:
“Giờ nào rồi?”
Ninh Hàn không trả lời, đặt tay lên vòng eo mềm mại của nàng, nhẹ nhàng xoa bóp, nói:
“Còn sớm mà, ngủ tiếp đi.”
Lực trên eo lực rất vừa phải, làm giảm bớt sự đau nhức đêm qua, Tiêu Ngữ không nghi ngờ lời hắn nói, liền thiếp đi trong lực xoa bóp thoải mái này.
Nhìn khuôn mặt say ngủ của người trong lòng, Ninh Hàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-truc-ma-vuong-gia/3387570/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.