Dường như Tiêu Ngữ chạm mắt Ninh Ký rồi lập tức cúi đầu, da đầu tê dại.
Ánh mắt Ninh Ký như đang nhìn con mồi, vừa khao khát vừa khinh thường.
May mà, ánh mắt không dừng trên người nàng lâu lắm.
Không lâu sau, hai cung nữ mặc váy màu vàng nhạt cầm khay, chia ra hai bên dâng trà cho khách.
“Trà hoa nhài tươi năm nay, chư vị nếm thử đi.”
Hoàng Hậu bưng chén trà lên trước, nhấp nhẹ một ngụm, mọi người phía dưới cũng sôi nổi noi theo.
Đây là thông lệ mỗi năm của ngày hoa nở, việc đầu tiên trong yến hội là uống một tách trà hoa nhài tươi, ngụ ý sáu tháng cuối năm sẽ bình an, suôn sẻ.
Còn một lúc nữa mới dùng bữa, Hoàng Hậu ngồi ngay ngắn trên ghế, tay vân vê tràng hạt bằng gỗ đàn, chậm rãi nói:
“Đã lâu không gặp, bọn nhỏ đã lớn vậy rồi, bổn cung thật sự đã già.”
“Nương nương nói vậy thật chúng thần không dám nhận, phượng thể ngài tôn quý, không già chút nào!”
Hoàng Hậu vừa dứt lời, Tôn phu nhân ngồi phía tay phải bên dưới lập tức nói.
Hoàng Hậu cười khẽ, vẫn chưa trả lời, mà hướng về phía Đậu thị bên tay trái, nói:
“Nói mới nhớ, A Ngữ cũng được xem là tỷ tỷ của bọn nhỏ, ta nhớ không lầm thì…… Mười bảy hay mười tám ấy nhỉ?”
Tiêu Ngữ nghe thấy tên mình thì sửng sốt, ngẩng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-truc-ma-vuong-gia/3387537/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.