Đến tối cậu cậu đến nhà Hàn Băng đón cô đi. Lúc ra đến xe thấy Mạc Phong đang ngồi ở ghế lại liền quay ra nhìn cậu:
" A, Cậu ấy tiện đường đón anh đi cùng sau đón mới đến nhà em".
Tiện gì chứ có mà anh ta đang muốn nhân cơ hội để ở gần anh thì có.Nhưng còn lâu cô mới cho ta đạt được mục đích.Mắt cô đầy sát khi liếc xéo anh ý muốn nói ANH ẤY LÀ CỦA TÔI ĐỪNG MƠ MỘNG NỮA.
" Vậy mình đi thôi". Nói xong cô lập tứ kéo cậu ngồi cùng mình ở ghế sau.
" Hay để anh lên ghế trên em ngồi đây một mình cho thoải mái".
Cô biết cậu đang có ý tránh mình nhưng cứ làm lơ đi như không biết gì.Dán thật chặt vào người cậu
" Em muốn anh ngồi cùng cơ. Chứ nhồi mình buồn chết.Với lại anh yên tâm em ấy thoải mái nha. Còn ai đó có thoải mái không thì em không biết".
Bây giờ anh đang rất bực và rất trướng mắt khi nhìn cô cứ ngồi ôm cậu,xong không quên đá đểu anh nữa chứ. Nhưng giờ anh không thể làm gì, đành nhịn cục tức này lại. Người ta có câu "Quân tử trả thù mười năm chưa muộn" mà nên anh sẽ đợi thời cơ đến.Hừ...
Trong xe cứ thế mà im lặng không ai nói gì.Đến nhà hàng cô và cậu đứng đợi anh đi đỗ xe.
Khi ba người tiến vào mọi người để trầm trồ về nhan sắc cùng khí chất của họ. Nhất là khi nhìn cậu đi giữa hai người kia.Mặc dù ngoại hình là con trai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-sung-em-het-muc/2817037/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.