Hoàng cung Hồ Quốc. 
Thẩm Hy Phong nhìn tấu chương, trước mặt hắn là một người đàn ông mặc trang phục trắng. Chính là người đã cứu Mộ Dung Lam thoát khỏi sự truy sát của Tô Quân Nhụy và Thuế Tử Duyệt ngày ấy. 
Dung Chỉ rất điển trai, chỉ cần đứng im một chỗ cũng đã đẹp như trong tranh. Xét về diện mạo, y không hề thua bất kỳ vị mỹ nhân nào trong cung. Đáng tiếc, đẹp cách mấy cũng chỉ là đàn ông, Thẩm Hy Phong đều thấy tiếc hận mỗi lần nhìn đến y. Mỗi khi như thế, hắn luôn chọn cách không nhìn người đàn ông này tránh cho bản thân khỏi tiếc hận, lần này cũng không ngoại lệ. Thẩm Hy Phong nhìn tấu chương hỏi: “Lam Nhi đã về chưa?” 
Dung Chỉ cười trả lời Thẩm Hy Phong, không câu nệ cũng chẳng sợ sệt: “Cửu hoàng phi đã về.” 
Thẩm Hy Phong dừng động tác lật xem tấu chương trong chốc lát, sau đó nói: “Ngươi có chuyện gì cứ nói.” Hắn quá hiểu con người này, dù y vẫn chưa nói gì nhưng hắn biết y có chuyện muốn nói. Dung Chỉ nhún vai nói: “Cửu hoàng phi thực sự đã về nhưng mang theo một người trở về, người kia rất thú vị.” 
“Hửm?” Lúc này Thẩm Hy Phong mới ngẩng đầu lên khó hiểu nhìn người trước mặt: “Thú vị nghĩa là gì? Chuyện là như thế nào? Không phải Bình An Vương phi và Thế tử phi?” 
Người kia cười đáp: “Tất nhiên không phải, người này càng thú vị càng hữu dụng hơn hai người kia." 
Thẩm Hy Phong mở to mắt, ngụ ý bảo Dung Chỉ tiếp tục nói. 
Dung Chỉ không nói dài 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-chieu-thanh-nghien/986229/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.