Do vai của Tô Quân Nhụy bị thương nên làm việc gì cũng không tiện. Vì không muốn bị người khác phát giác nên sáng thức dậy Thuế Tử Duyệt đã giúp cô rửa mặt.
Quận chúa đại nhân được tiểu nương tử chăm sóc tận tình liền trộm nghĩ, nếu để được nàng chăm sóc dịu dàng chu đáo như lúc này thì bị thương thêm một chút cũng không sao.
Nhưng ý tưởng này đừng bao giờ để cho Quận chúa phu nhân biết, nếu nàng mà biết sẽ....
Duyệt Duyệt có phải sẽ khóc nữa phải không ?
"Mấy ngày tới cố gắng đừng động cánh tay, nếu muốn làm gì chỉ cần nói với ta." Thuế Tử Duyệt nói xong liền đi mở tủ quần áo, vất vả lắm mới tìm được một bộ váy màu đậm. Nàng nói: "Cử động quá mạnh thì vết thương chắc chắn sẽ bị vỡ ra, nếu không muốn bị ai phát giác thì mấy ngày tới nàng nên mặc nó đi. Váy màu nhạt hay trắng sẽ rất dễ bị nhận ra khi vết thương vỡ." Tuy nàng chắc chắn sẽ chăm sóc tốt cho Quân Nhụy, sẽ không để vết thương vỡ ra nhưng cũng nên phòng ngừa tình huống ngoài ý muốn.
Tô Quân Nhụy nhìn bộ váy đỏ trong tay Thuế Tử Duyệt, vẻ mặt khó coi vô cùng, cô không muốn mặc nó chút nào. Dù sao cũng đã sống hai đời người, từ lâu cô đã không còn thích mặc váy có tông màu quá rực rỡ nên từ sau khi trọng sinh cho đến giờ cô chỉ toàn mặc váy tông màu nhạt hay sắc trắng. Bây giờ nàng lại đưa cho cô một bộ váy đỏ chói chang, thử hỏi một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-chieu-thanh-nghien/986185/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.