Từ nhà ông lão bước ra đi bộ một lát thì Thuế Tử Duyệt và Liễu Nhi mới lên xe ngựa. Trước khi lên xe, nàng quay đầu nhìn An Thiếu Ngôn đang im lặng đi phía sau rồi nghiêm túc nói một câu: "An công tử, hy vọng sau này chúng ta còn có dịp gặp lại, bảo trọng."
An Thiếu Ngôn ngẩng đầu nhìn Thuế Tử Duyệt thấy nàng vào xe ngựa rồi thật nhanh rời đi. Hắn đứng sửng sốt một lát mới dần phát hiện từ lúc gặp lại thì Thuế Tử Duyệt vẫn luôn chỉ điểm hắn.
Quan trường không phải là nơi tốt đẹp trong mắt đám thư sinh như hắn, muốn chân chính thực hiện chí lớn của mình, nói dễ hơn làm?
Quan trường hắc ám, không biết tự lượng sức, không biết thời thế, không đủ bình tĩnh, không biết nhẫn nại, không biết nắm-buông, người như vậy định sẵn không thể ở lại quan trường. Muốn làm một vị quan tốt vì dân, tất nhiên phải trụ vững ở quan trường, còn phải từng bước từng bước đi lên.
Cần lượng sức mà đi, vững vàng bình tĩnh, xem xét thời thế, co được dãn được, học tính nhẫn nại, tùy thời mà động. Nhân tài như vậy mới có thể trụ vững ở chốn quan trường đen tối, nhiều cạm bẫy mưu toan tính kế. Đây đều là thứ mà Thuế Tử Duyệt muốn chỉ dạy tuy nàng vẫn luôn chưa nói ra một chữ nào.
An Thiếu Ngôn nhìn xe ngựa đã đi xa tuy hắn biết Thuế Tử Duyệt không thể thấy nhưng hắn vẫn quay người hướng về phía xe ngựa khom lưng cúi đầu thật sâu chắp tay làm lễ với nàng.
Xe ngựa một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-chieu-thanh-nghien/986173/chuong-25.html