" Hôm nay ở trường vui không con? Mọi chuyện suôn sẻ chứ? " Mẹ Bảo ân cần hỏi han Quân Thiên Hàn, còn cẩn thận lấy khăn tay lau vài giọt nước mưa vừa bị hắt trên mặt cho hắn.
Bé con cũng hớn hở bắt chước cô, mò mẫm chiếc khăn hình thỏ bông trong túi áo lau cho anh trai nhỏ, miệng cười toe toét: " Đúng... vui không Hàn Hàn? "
" Dạ, tốt lắm ạ. " Hắn vui vẻ ôm em vào lòng, tùy ý để Bảo Bảo múa may vẽ vời trên mặt mình, nhéo nhẹ má em: " Nhưng không vui bằng ở nhà với bảo bối của anh đâu. "
Đã quá quen thuộc với cách xưng hô này của Quân Thiên Hàn, hai bên gia đình không ai thấy nó có chút thân mật khi cả hai đứa nhóc đều đã lớn. Mẹ Bảo hạnh phúc xoa đầu mấy cậu con trai, niềm tự hào hiện ra trong ánh mắt. Con trai bé bỏng ngày một tốt lên; Hàn Hàn lại tài năng giỏi giang, yêu thương chăm sóc bé con như em ruột, còn gì tốt hơn điều này hay sao?
Ngoài trời vẫn mưa không ngớt, về đêm nên nhiệt độ có chút thấp, Phong phu nhân quyết định bữa tối sẽ ăn lẩu. Nguyên liệu thì không thiếu trong tủ lạnh, mọi thứ đầy đủ cả. Ba mẹ Quân Thiên Hàn bận việc, mấy nay hắn đều chưa về đến nhà, toàn chôn chân ở đây thôi.
Thậm chí, quần áo đồ đạc của hắn mang sang Phong gia còn nhiều hơn ở nhà, mẹ Hàn bất đắc dĩ chẳng nói gì. Hai đứa quấn nhau như thế, tách ra một chút cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-chieu-em-trai-ngoc/2501327/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.