Quân Thiên Hàn không tin sau hôm nay tên mất não đó còn có thể làm trò trước mặt hắn, càng bớt đi một chút phiền phức càng tốt.
Bên ngoài cửa sổ xe xuất hiện hình bóng quen thuộc, vóc dáng nhỏ bé xuất hiện trong tầm mắt hắn- là A Văn. Cậu nhóc rất gầy, dường như so với trước kia có cao thêm nhiều, nhưng suy dinh dưỡng thảm đến không nỡ nhìn. Quân Thiên Hàn cũng không ngờ có thể gặp lại nhau ở đây.
Trước mặt là một tiệm net kinh doanh nhỏ, khỏi cần nhìn hắn thừa biết nhóc ấy chờ ai. Chiếc xe lao nhanh trên quốc lộ, hình ảnh phản chiếu trong con ngươi đen láy biến mất.
Mọi thứ chỉ là tình cờ.
.
Phong gia yên bình như mọi ngày, nay bé con không thấy bóng dáng, bình thường em luôn chờ hắn trước cửa biệt thự.
Quân Thiên Hàn xách chiếc cặp có chút nặng nề trên vai, tâm trạng hiển nhiên chẳng tốt chút nào. Hắn ngó quanh tầng sảnh, cất bước về phòng. Bên trong truyền ra tiếng động rất rõ, không biết em nhỏ đang làm gì, quan trọng hơn cả hắn sao?
Không muốn làm phiền em, Quân Thiên Hàn đưa tay lên gõ nhẹ cửa, vài tiếng lộc cộc vang lên: " Bảo Bảo, mở cửa cho anh với. "
Hắn chú ý lắng nghe âm thanh phát ra, là tiếng đóng cửa tủ, sau đó một chuỗi bước chân chạy tới gần, bé con xoay chốt cửa hớn hở nhìn hắn: " Hàn Hàn, đi... đi tắm thôi. "
"....."
Sao hôm nay trông bé con có vẻ hào hứng vậy nhỉ?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-chieu-em-trai-ngoc/2501319/chuong-51.html