" Tôi là bạn của con trai ông. " Quân Thiên Hàn không nhìn lão ta, quan sát bên trong căn nhà. Vẫn như trong trí nhớ của hắn, chẳng có gì thay đổi.
Vợ chồng lão Lương như vớ được vàng, mấy nay con trai gã biệt tăm biệt tích, vừa tối qua mới trở về, còn như bị khùng mà suốt đêm ngồi trước cửa phòng đứa con hoang kia. Không ngờ lại còn có thể quen được vị thần tài này. Lão Lương gọi to vô nhà: " A Bình! Có bạn tìm con này! "
" Ông im lặng chút được không? Đừng làm phiền em ấy! " Lương Bình bực dọc bước ra, nhìn thấy hắn thì sững sờ: " Thiên Hàn... cậu... "
Quân Thiên Hàn không để anh ta nói hết câu, hắn bước đến gần, khoảng cách đủ để Lương Bình nghe rõ từng câu từng chữ: " Tao sẽ đưa A Văn về nhà họ Phong. "
Đồng tử anh ta co rút mãnh liệt, Lương Bình siết chặt tay hắn: " Không thể được, tôi không cho cậu mang em ấy đi! Tuyệt đối không! "
Cổ áo anh ta bị nhấc lên, hắn trầm giọng lên tiếng: " Nghe cho rõ đây, em ấy vì mày mà trở nên như vậy, tốt nhất nên tránh mặt nhau một thời gian. Mày liệu hồn mà sống cho tử tế, khi nào A Văn ổn hơn tao sẽ cho mày gặp em ấy. Lúc đấy còn tùy vào bản thân mày có níu được người hay không. "
" Tao đang giúp mày đấy. "
Quân Thiên Hàn ghét bỏ buông người ra, Lương Bình hoàn toàn im lặng. Một lúc sau, anh ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-chieu-em-trai-ngoc/2501311/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.