Quân Thiên Hàn nhẫn đến nỗi muốn chửi thề, hắn nhắm mắt kiềm chế thú tính đang ẩn sâu trong tâm trí lại.
" Xong rồi, anh bế em ra nhé? " Quân Thiên Hàn muốn nhấc bảo bối ra khỏi bồn, em hồn nhiên ngây thơ cho tay xuống, nắm lấy thứ hung khí kia, rùng mình tròn mắt: " A... bé bắt được rồi. Hàn Hàn... con này vừa to vừa nóng phỏng tay Bảo Bảo luôn! "
Quân Thiên Hàn khó khăn thở ra một hơi nặng nhọc, cơ thể mất hết sức lực buông bỏ. Hắn đến giới hạn rồi, chẳng còn đường lui nữa. Em tò mò nhìn xuống, giật mình buông tay: " Ơ... là bé sẻ nhỏ của Hàn Hàn nè... Sao chọc mông em? "
Hắn tự nhận mình là tên biến thái đến trẻ em cũng không tha, nhưng quan tâm điều đó làm gì? Rõ là bản thân Thiên Hàn đã cho em cơ hội bỏ chạy rồi, em lại chẳng biết nắm bắt thời cơ, còn thêm dầu vào lửa. Hắn không phải Bồ Tát sống, bỏ qua cho thỏ con hết lần này đến lần khác như thế được. Cứ nhịn như vậy có hại cho hệ thần kinh gì đó lắm nha.
Phong Miên chưa nhận ra bầu không khí nguy hiểm này, vẫn ngây thơ nhìn anh trai chằm chằm, bất ngờ bị người kia kéo lại gần, bốn phiến môi chạm nhau, dây dưa một hồi.
Lần này Quân Thiên Hàn không vội, hắn vẫn để cho em thở, chẳng qua chưa được mấy giây liền triền miên quấn quýt. Con sói nham hiểm kia tiến lại gần thỏ nhỏ, mặc kệ sự run sợ của nó mà nhe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-chieu-em-trai-ngoc/2501287/chuong-67.html