Edit: Gián cung đình
Beta: RedHorn
Hắn hôn xong liền trầm giọng xin lỗi: "Xin lỗi, Tuyết Hoài, ta vừa thấy ngươi liền muốn hôn ngươi, không nhịn được."
Tuyết Hoài tức giận đến nỗi hận không thể một cước đạp bay hắn, y giơ khuỷu tay định chọc hắn thật mạnh thì lần nữa bị ôm lấy. Vân Thác ôm y vào ngực, vừa cười vừa vỗ lưng y, giống như đang vuốt lông mèo: "Không giận nữa, không giận nữa, nếu không thì ta cho ngươi hôn lại?"
Tuyết Hoài mắng hắn: "Cút ngay! Ngươi có bệnh, tránh ra, ta phải về phòng. Ta sẽ không đồng ý đâu."
Vân Thác buông y ra, đứng tại chỗ nhìn y cười cười.
Tuyết Hoài ngây ra một lúc.
Đây là lần đầu tiên y thấy Vân Thác cười vui vẻ đến như vậy. Giống như điên rồi, không che giấu lấp liếm, cứ thản nhiên quang minh chính đại nhìn chằm chằm y, như sợ người khác không biết mình thích người này.
Năm năm, rất dài.
Tuyết Hoài nghĩ thầm, không chừng tới khi đó ngươi không còn thích ta nữa.
Kiếp trước, y từ năm mười sáu tuổi đến hai mươi sáu tuổi, hai người càng lúc càng xa.
Đã từng cùng nhau vùi vào ổ chăn ngắm bầu trời đêm, sau này gặp mặt chỉ là cãi nhau. Càng về sau, khuyết điểm trong tính cách của Vân Thác càng rõ ràng, hắn muốn chinh phạt lục giới, muốn thế giới phải vận động theo ý muốn của hắn. Hắn đem áp lực này đè lên người y, bắt y phải thực hiện lời hứa năm đó, mà Tuyết Hoài đã dần dần mệt mỏi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-cung-bao-quan/2746039/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.