Nghe vậy Lý Luân và Trần Gia Kiên cũng kinh ngạc nhìn Lục Thiệu Phong.
Trong ba bọn họ không ai còn xa lạ gì Lục Thiệu Phong cả. Ai cũng biết Lục Thiệu Phong cực ít cười hay nói chính xác là chưa bao giờ cười. Ngay cả bọn họ cũng chưa từng nhìn thấy Lục Thiệu Phong cười. Người duy nhất từng nhìn thấy cũng chỉ có Lục Kỷ mà thôi, nhưng tới bây giờ bọn họ lại được nhìn thấy.
Phải nói là thấy nụ cười của Lục Thiệu Phong còn khó hơn gặp tiên.
Âu Thiên Hoàng nói tiếp:"Tôi nói gì sai à, sao cậu lại cười?"
Lục Thiệu Phong chỉ nhẹ lắc đầu:" Không biết", sau đó lâm vào trầm tư.
*****
Sáng hôm sau tại Tổng bộ Ám Huyền.
Nguyệt Dao thức dậy vào lúc 5 giờ sáng.
Cô thay bộ quần áo thoải mái hiện tại bằng bộ đồ đen bó sát người. Thân hình tuyệt đẹp mê người càng thêm mỹ. Mái tóc dài nâu tuỳ ý buộc cao, kết hợp với gương mặt nhỏ nhắn xinh đẹp của cô càng thêm động lòng người, mà gọn gàng không dêm dúa.
Ra ngoài cửa Nguyệt Dao nhìn thấy một bóng hình. Mạc Kỳ đứng dựa lưng vào tường như đang chờ đợi ai đó.
Nhìn thấy Nguyệt Dao, Mạc Kỳ thẫn thờ một chút rồi nhanh chóng sực tỉnh chạy tới chỗ Nguyệt Dao.
"Nguyệt Dao, tôi gọi như vậy được chứ?", Mặc Kỳ lên tiếng hỏi.
Nguyệt Dao thờ ơ nhưng vẫn trả lời:"Được"
Mạc Kỳ nghĩ gì đó rồi tiếp tục nói:"Vậy hai chúng ta cùng nhau luyện tập được chứ?"
Nguyệt Dao không nói gì nữa chỉ gật đầu nhẹ một cái coi như là sự đồng ý.
Mạc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-co-vo-sat-thu-xinh-dep/1479525/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.