Hắn chắc chắn gã đàn ông kia sức lực cũng không yếu, vậy mà cô gái này có thể dễ như trở bàn tay mà nhấc bổng mà bóp cổ khiến cho gã đàn ông kia không thể phản kháng chút nào, việc này không phải người bình thường có thể làm được.
Vũ Mặc lặng lẽ nhìn qua thân hình Dạ Nguyệt Dao. Ánh mắt Vũ Mặc loé lên một ánh sáng lạ thường.
Hai người về lại công ty đã là buổi chiều. Lục Thiệu Phong cũng đã rời cuộc họp.
Nguyệt Dao về thấy Lục Thiệu Phong trở lại, liền tới cảm ơn.
"Cảm ơn ngài, Vũ Mặc giúp đỡ tôi rất nhiều", Nguyệt Dao nở nụ cười tươi rói.
Lục Thiệu Phong thấy cô nói vậy cũng không cảm thấy có gì không ổn.
Nhưng lúc nhìn thấy Vũ Mặc thì Lục Thiệu Phong cảm giác như tam quan sụp đổ.
Cả người Vũ Mặc đều là những đồ vật đáng yêu một cách đáng sợ.
Trợ lý nghiêm túc, cẩn thận, tỉ mỉ của anh đâu rồi, nhìn thấy Vũ Mặc bây giờ Lục Thiệu Phong đã triệt để hối hận rồi.
Vũ Mặc tuy khuôn mặt và dáng người nhỏ nhắn đáng yêu nhưng thường ngày đều ăn mặc vô cùng nghiêm túc nên cũng mất đi mấy vẻ đáng yêu mà thêm mấy phần nghiêm túc.
Nhưng bây giờ Vũ Mặc ăn mặc kiểu này hoàn toàn giống như một tiểu loly.
Lục Thiệu Phong:" ... "
Anh hối hận thật rồi, hãy trả lại trợ lý nghiêm túc cho anh.
Vũ Mặc thấy boss nhìn mình như một kẻ khùng, Vũ Mặc liền lên tiếng biện minh:
"Boss ơi không như ngài nghĩ đâu, những thứ này đều là Dạ tiểu thư
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-co-vo-sat-thu-xinh-dep/1479519/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.