"Lục, Lục Lạc. Đừng như vậy. Chúng ta là bạn thân mà." Tô Thiến cắn răng nhỏ giọng dỗ dành Lục Lạc, cô ta e sợ rằng Lục Lạc sẽ làm thật.
Tô Thiên đã trăm phương ngàn kế để kéo dãn khoảng cách với Lục Lạc, do được Lục gia nâng niu trong lòng bàn tay vì thế Lục Lạc lớn lên đã có sẵn hào quang khí chất chói lóa của tiểu thư quyền quý.
Cô ta đã chịu đựng nhiều năm khi mãi đứng phía sau Lục Lạc, cô ta không muốn cứ mãi là cái bóng của người khác. Hai người là bạn thân nhiều năm, nhưng khi bên cạnh xuất hiện Lục Lạc, cô đều bị mọi người xem như người tàng hình.
"Hahaha....bạn thân. Cô còn nói chúng ta là bạn thân?"
"Hahaha...nực cười. Bạn thân mà ngủ với chồng của bạn, bạn thân mà cùng với gã đàn ông kinh tởm này, khiến tôi bị nhục nhã thế này, hai người bắt tay nhau muốn cướp tài sản của tôi?"
"Hai chữ bạn thân này rẻ mạt thật đó. Tô Thiến, cô cũng xứng với hai từ bạn thân này sao?"
"Lục Lạc, Lục Lạc, Tớ xin cậu." Tô Thiến tái mặt quỳ xuống đất cầu xin, tay vẫn giữ chặt tấm chăn bao bọc cơ thể đang không mặc quần áo.
"Làm ơn đừng tung ảnh lên mạng mà.. Dù, dù sao cậu cũng đã thân bại danh liệt rồi, đừng kéo chúng tớ theo. Làm ơn..."
"Mày...Tô Thiến! Tao đánh chết mày!" Lục Lạc không ngờ cô ta có thể thốt lên được lời nói đó khi đã tạo ra tổn thương cho cô như vậy. Giận dữ dân tràn trong lòng ngực,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trong-sinh-chu-tong-muon-co-danh-phan/2590005/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.